Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2007

Ăn Vụng Không Chùi Mép


Chuyện xẩy ra tại Sydney, Úc Đại Lợi. Anh chồng Chester Allen khoái ăn vụng nhưng hớ hênh hay bị trời hại nên lậy ông tôi ở bụi này, mặt cứ đực ra và mất hết... tất cả. Chẳng là sau giờ làm việc Allen đến điểm hẹn với bồ tại khách sạn và chàng không quên lấy "cell phone" gọi vợ và cho biết hôm nay phải làm thêm nên về trễ. Khổ cái là điện thoại tối tân bây giờ có bộ nhớ để lưu trữ số điện thoại thường dùng để khi cần chỉ "redial" cho mau. Alllen vừa gọi báo cho vợ biết mình sẽ về trễ xong thì con bồ đến; chàng ta mừng quá bỏ điện thoại vào túi áo vét và hai đứa ôm chầm lấy nhau. Chẳng hiểu trời xui đất khiến làm sao mà khi hai đứa ôm nhau lại chạm vào cái nút "redial" số điện thoại ở nhà nên vợ Allen nhấc điện thoại nên nghe. Thế rồi những lời tình tứ, những tiếng chùn chụt và những hơi thở dồn dập khiến Audrey, vợ Allen ngạc nhiên. Nàng liền lấy máy cassett ghi âm lại tất cả những gì xẩy ra cả buổi tối hôm đó.

Audrey nói: "Tôi nghe anh ta nói với thư ký khách sạn, lấy phòng và những lời tình tứ với một con nhỏ chắc chỉ bằng tuổi con chúng tôi. Và khi hai đứa lên đến phòng thì sự đối thoại còn mê ly hơn nữa nên tôi bảo con tôi đi ngủ để tôi vặn to lên và ghi âm tất cả". Audrey tiếp:" Thằng khốn đêm nào cũng đi làm về trễ và than mệt mỏi vì công việc và đêm nay tôi biết lý do của sự mệt mỏi đó.

Quan tòa sau khi nghe lại cái "tape" đã chấp thuận đơn xin ly dị của Audrey và ra lệnh Allen phải cấp dưỡng $23,600 một tháng cho Audrey để nuôi con. Còn chàng ăn vụng than trời rằng không ngờ cái điện thoại cầm tay tiện dụng đó lại là vật hại anh ta.

Không có nhận xét nào: