Thứ Năm, 12 tháng 7, 2007

Ha Ji Won - Dịu Dàng mà Lẫm Liệt...

Mảnh mai và dịu dàng, nhưng cũng lẫm liệt như bậc anh thư trong phim Vụ án tiền giả (Duelist) - Ha Ji Won, với vai nữ bộ khoái Nam Soon, đã trộn lẫn cách diệu kỳ vẻ ẩn khuất bi thương với gánh nặng trách nhiệm của một bộ khoái.

Bộ khoái Nam Soon, truy đuổi sát thủ Mắt buồn (Kang Dong Won) - tội phạm của triều đình. Đọ kiếm, thách thức, săn lùng... Cuộc chiến dai dẳng ấy chợt dừng khi sát thủ tự nguyện thua dưới tay kiếm của nàng bộ khoái. Đối đầu bỗng hóa yêu thương, nhưng rồi đôi tình nhân này phải trải qua nhiều khốc liệt, chia cách tưởng như không còn hy vọng ở tương lai.

“Tôi là con gái mà!”

Lần đầu tiên trong cuộc đời diễn xuất, Ha Ji Won đóng một vai hành động. Với cô, vai diễn là một thử thách quá lớn. Cô tâm sự: “Những ngày đóng phim Duelist rất vất vả. Đạo diễn nhiều lúc dường như không nhớ Ha Ji Won là con gái, nên đã cho tôi đóng những cảnh nặng”. Và người con gái bên trong Ha Ji Won đã về nhà khóc một mình vì bị trẹo cổ, vì quá mệt mỏi, vì đôi chân sưng tấy và cơ bắp đau nhừ. Nhưng cô gái này kiên trì tranh đua cùng chính nhân vật mình thủ diễn để không một lời kêu ca hay oán than, quyết tâm đi với bộ khoái Nam Soon cho hết phim.

Sinh năm 1979 tại Seoul, Hàn Quốc, Ha Ji Won tên thật là Jeon Hae Rim. Cô khởi nghiệp từ đài truyền hình KBS với những vai phụ trong các phim: Nước mắt của rồng, Trường học (phần 2), Bí mật (đài MBC - 2000), Cuộc đời tươi đẹp (KBS - 2001)... Những ngày chập chững vào nghề này, Ha Ji Won may mắn được hợp tác với nam diễn viên gạo cội Ahn Sung Ki trong bộ phim hành động Truth Or Dare (2000).

Với Phone, Ha Ji Won thành sao

Đối với Ha Ji Won, nữ đồng nghiệp ảnh hưởng nhiều đến diễn xuất của cô là Kim Ha Nul. Lần đầu tiên cô so tài cùng Kim Ha Nul trong phim tình cảm lãng mạn Đồng cảm. Từng nghe danh, nhưng Ha Ji Won vẫn không khỏi bỡ ngỡ trước diễn xuất tuyệt vời của Kim Ha Nul... Đến năm 2002, Ha Ji Won lại tái ngộ lần nữa Kim Ha Nul trong phim Điều bí mật. Với sự đột phá trong nhân vật phản diện, Ha Ji Won không hề thua kém Kim Ha Nul khi cả hai cùng có dịp thi thố sở trường của mình. Thành công lớn với Điều bí mật, Ha Ji Won nhận lời tham gia Phone - một phim kinh dị rất ăn khách (2002). Bộ phim đã đưa Ha Ji Won lên hàng ngôi sao, khi xuất sắc thể hiện vai một nữ phóng viên có một số điện thoại... ma. Vai diễn Ji Won là sợi chỉ đỏ khơi mở và thắt gút các vấn đề của phim, được đánh giá cao và là chìa khóa mở cánh cổng cho Ha Ji Won thật sự đến với nghệ thuật điện ảnh.

Khán giả Hàn Quốc lại thêm một phen “lên ruột” khi đôi mắt đẹp của Ha Ji Won, dường như chỉ biết mở to vì sợ hãi cõi tâm linh bí ẩn, lại đạt đến biên độ thăng giáng của cảm xúc yêu thương trong phim Tình dục. Đây là một phim về giới tính tuổi học trò. Vai diễn Eun-hyo tuy không khó với Ha Ji Won nhưng là một vai nhạy cảm với giới sinh viên, học sinh và cả những bậc phụ huynh: yêu và “lỡ lầm” với bạn học, rồi phát hiện mình mang thai... Bị ruồng bỏ, bị sẩy thai... Nhưng Ha Ji Won vượt qua mọi thành kiến, được giới phụ huynh yêu quý vì đã giúp con em họ nhìn nhận sâu sắc vấn đề tình dục tuổi học trò.

Phá cách vẫn duyên dáng

Đài truyền hình MBC tận dụng trọn vẹn chiếc cần câu vàng của họ. Năm 2003, MBC chuẩn bị một kịch bản cổ trang hoàn hảo. Phim Damo với cốt truyện nhiều kịch tính và sự xuất hiện tuyệt vời của Ha Ji Won đã trở thành phim ăn khách nhất năm 2003 của MBC. Trong vai một nữ ma đầu với gương mặt lạnh lùng, Ha Ji Won đã khẳng định khả năng diễn xuất nhiều ngẫu hứng và phá cách đầy hấp lực của mình. Hoàn toàn thoát khỏi những nhân vật từng diễn, cô gái lần nữa làm khán giả truyền hình Hàn Quốc “lên ruột” trong vai một Trà mẫu khét tiếng.

Cuối năm 2003, bằng mọi cách, đài truyền hình KBS đã thành công trong việc thuyết phục Ha Ji Won nhận vai diễn trong bộ phim Chuyện tình ở Bali (What Happened in Bali) với Jo In Sung, So Ji Sub, Park Ye Jin. Bộ phim ăn khách chỉ xếp sau phim Nấc thang lên thiên đường... Sau phim này, Ha Ji Won tạm ngừng không đóng phim truyền hình vì chưa tìm được kịch bản hay, cô trở lại với điện ảnh. Và Ha Ji Won chợt phát hiện trong nội tâm cô một tính cách khác: Niềm vui khi hài hước hóa mọi khó khăn của cuộc sống. “Phá tính” ấy có kết quả là hai phim hài ăn khách Sex is Zero (với Lim Chang Jung) và Reversal of Fortune (với Kim Seung Woo). Năm 2004, nối tiếp thành công, “hài nương” Ha Ji Won xuất hiện trong phim Anh chàng kiêu ngạo (100 Days with Mr. Arrogant) với hình ảnh một nhân vật nửa lọ lem, nửa ngổ ngáo. Ha Ji Won đã nhận được khá nhiều giải thưởng: Giải Rồng xanh cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất năm 2000. Giải Baeksang Awards cho Diễn viên truyền hình mới xuất sắc nhất 2001. Diễn viên được yêu thích nhất và Diễn viên xuất sắc nhất của MBC 2003. Nữ diễn viên xuất sắc nhất của SBS 2004. Giải Rồng xanh lần thứ 21 cho Diễn viên mới xuất sắc nhất 2004. Cặp đôi đẹp nhất trên màn ảnh 2003 của MBC cùng với So Ji Sub.

Ha Ji Won dịu dàng mà lẫm liệt, đã thắm duyên nồng cùng nghệ thuật thứ bảy đến đượm say qua từng nhân vật mà cô thủ diễn.

Áo Quần "Đốt Nóng" Giảng Đường

Áo hai dây, váy ngắn, quần bò cạp trễ... là sở thích của một số nữ sinh thời nay khi đến giảng đường. Trang phục “nóng” ấy khiến bao người “ngứa con mắt bên phải, đỏ con mắt bên trái”.

Trường học nào cũng đều có nội quy về trang phục của sinh viên. Khi tới giảng đường, trang phục phải đảm bảo kín đáo, gọn gàng để thuận lợi cho các hoạt động học tập và vui chơi. Nếu cá nhân sinh viên nào vi phạm sẽ phải hứng chịu những hình thức từ nhắc nhở đến phạt cảnh cáo.

Đây là những quy định bình thường và dễ dàng thực hiện vì ít ra họ đã không phải mặc đồng phục cả tuần như hồi còn là học sinh trung học. Tuy nhiên, với một số nữ sinh viên “chịu chơi” lại khác. Quy định này của nhà trường tỏ ra hà khắc với bản thân họ. Rời xa cách ăn vận họ ưa thích là cả một vấn đề. Thế nên họ chỉ thực hiện nó khi để đối phó còn sau đó họ lại trở về với cách ăn vận của “chủ nghĩa cá nhân” họ.

Hồng Vân - cô sinh viên được các bạn trong lớp gán cho biệt danh “ăn chơi” nhất khoa Xuất bản - Học viện Báo chí tuyên truyền không nằm ngoài những sinh viên ấy. Quê Vân ở TP Vinh (Nghệ An). Bố mẹ đều là công nhân một nhà máy nhưng cách ăn mặc của Vân thì chẳng khác nào một cô gái nhà giàu Hà thành đúng điệu.

Biết rõ quy định của trường phải mặc trang phục kín đáo nhưng Hồng Vân rất ít lần thực hiện được điều đó. Vân là người sính diện áo hai dây và quần bò cạp trễ. Vân vẫn mặc áo hai dây đến giảng đường nhưng trong cặp của Vân luôn có thêm một chiếc áo sơ mi trắng. Mỗi khi đến tiết học của thầy cô giáo nào hơi nghiêm là Vân lại lấy chiếc sơ mi đó khoác lên chiếc áo hai dây ở trên người. Vậy là mọi việc đều ổn.

Bạn bè trong lớp nhiều lần phải phá lên cười vì sự cuống cuồng đối phó của Vân mỗi khi gặp thầy cô “khó”. Thấy Vân phải khốn đốn thay ra thay vào nên khuyên Vân chịu khó mặc một sơ mi khi đến lớp nhưng Vân cười cười nói: “Mặc thế quen rồi, phải mặc kín cổng cao tường thì khó chịu lắm. Các ông bà trong lớp thông cảm cho”.

Thu Hòa, khoa Âm nhạc - Đại học Văn hóa Hà Nội thì lại phải thường áp dụng một mánh khóe khác để đối phó với nội quy cứng nhắc của trường mình bằng cách Hòa luôn mang một bộ đồ được cất trong một chiếc túi giấu ở hộp chứa đồ của chiếc xe máy. Sáng và chiều về, Hòa vẫn được ăn mặc “đúng với style của mình” là áo thun bó sát người và váy ngắn. Chỉ có thời gian trên lớp là Hòa phải cố diện những bộ quần áo “đứng đắn”. “Mất thời gian thật đấy, nhưng lại được thoải mái và đẹp” - Hòa nói.

Khác với hai trường hợp trên, Mai - sinh viên khoa Phát thanh, Cao đẳng Truyền hình tuy không dám diện những trang phục sexy ở trên lớp nhưng lại thoải mái mặc nó ở lớp học thêm tiếng Anh buổi tối. Là lớp học thêm nên không phải tuân thủ nội quy nào nên Mai có thể diện “tất tần tật” những kiểu trang phục mình thích như: Áo hai dây, váy ngắn, quần cạp trễ hở hang… mà không sợ ai nhắc nhở hay nguy cơ ngồi viết kiểm điểm cá nhân và nếu có lời bình phẩm gì thì cũng chẳng đáng bận tâm.

Bình - sinh viên Đại học Ngoại ngữ Hà Nội kể: Trên lớp mình cũng có vài cô nàng đỏng đảnh. Cách ăn vận của các nàng thì thật kinh khủng, có hôm mình mong có cái lỗ để chui ngay xuống đất mà trốn. Nhóm đó cứ như là thay phiên nhau diễn những kiểu áo thiếu vải như áo hai dây, áo thun bó ngắn như bikini. Nhiều lần bị thầy cô nhắc nhở, kể cả việc đã từng bị gọi lên khoa viết bản kiểm điểm nhưng họ vẫn cứ chứng nào tật nấy.

Khánh - Sinh viên Đại học Quốc gia phàn nàn: Cô bạn Lan ngồi bàn trên mình rất hay diện áo ngoài và áo lót trong màu tương phản đến lớp khiến lũ con trai bọn mình không tài nào tập trung nghe giảng được. Bọn mình đã tế nhị nhắc nhở, nhưng cô nàng vẫn thản nhiên nói cùn: “Tớ có mặc hở hang gì đâu, vẫn kín đáo đấy chứ. Các cậu không nhìn và suy diễn thì tớ mặc thế chả có vấn đề gì”.

Bác Chính - một phụ huynh có con đang học lớp 12 trường Kim Liên bày tỏ: Bác biết con gái mình cũng hay mặc quần áo hơi thiếu vải đến lớp. Đã nhiều lần nhắc nó nhưng nó chỉ hạn chế đi chút ít. Nhưng phải công nhận một điều, mặc thế trông con bé đẹp hơn rất nhiều. Và bạn bè của nó đứa nào cũng thế cả, không lẽ lại cấm nó. Mà thực ra, kết quả học tập mới của nó mới là điều bác đáng chú ý nhất.

Một Tá Lý Do Minh Tinh Chụp Khỏa Thân

Một minh tinh từng phát biểu: "Nếu có người muốn nhìn ngắm cơ thể tôi, đó chính là vinh hạnh của tôi. Sẽ có ngày tôi làm như vậy. Điều đó cũng không có gì là chuyện to tát cả". Vì sao các minh tinh không ngần ngại chụp ảnh khoả thân?

Lý do thứ nhất:
Động viên chồng.
Tại cúp bóng tròn châu Âu năm 2004, chín bà vợ của các cầu thủ của đội tuyển quốc gia Nga đã đồng loạt cùng nhau chụp ảnh khoả thân để động viên đức lang quân đạt thành tích tốt. Nhưng đội quốc gia cuối cùng vẫn bại trận 1-7 trước đội Bồ Đào Nha.

Thứ hai: Thể hiện sự hiếu khách.
Úc từ trước đến nay vẫn được coi là nước mở cửa và rất hiếu khách. Phương thức đón tiếp cũng rất "kiểu úc". Để thể hiện lòng hiếu khách, ba nữ ngôi sao đội cầu Úc chụp bán khoả thân với bản đồ nước úc và dòng chữ "chào mừng đến với Sydney". Trên mỗi người là một phần bản đồ. Khi họ đứng cùng nhau tạo thành một bản đồ Australia hoàn chỉnh thể hiện tinh thần đoàn kết đồng đội sâu sắc.

Thứ ba: Thể hiện lòng từ thiện.
Nhân vật đại diện: Lamos Weilia. Các chuyên gia bán đấu giá khi bình phẩm về bức ảnh Lamos Weilia cho rằng "lời nói ẩn trong bức ảnh này là ở sự gợi cảm mà không quá lộ liễu của Lamos Weilia. Sự buông thõng lạnh lùng của đôi tay ăn nhập với toàn cảnh. Bức ảnh hoàn toàn không mang màu sắc kinh doanh mà là một tác phẩm nghệ thuật chân chính thuần khiết. Bức ảnh có giá trị sưu tầm to lớn."

Thứ tư: Vì không biết.
Nhân vật đại diện: Micky Kimna. Cô hoàn toàn không ngờ bức hình khoả thân của mình sẽ bị lộ. Cô kể người chụp ảnh hỏi cô có muốn chụp vài bức ảnh cho chính mình không và cô nói rằng chỉ cần những bức ảnh đó không bị công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng thì có thể. Nhưng những thoả thuận miệng không đáng tin. Các bức ảnh khoả thân vẫn được truyền đi trên mạng internet, thậm chí còn miễn phí.

Thứ năm: Gom tiền.
Nhân vật đại diện: đội nữ điền kinh Hòa Lan. Điền kinh trước đây là môn thường bị người ta lãng quên. Đội tuyển Hòa Lan với rất nhiều huy chương vàng ở các giải châu Âu nhưng vẫn phải dựa vào việc chụp ảnh khoả thân để góp tiền kinh phí. Điều này làm người ta phải giật mình.

Thứ sáu: Muốn lộ thân hình đẹp đẽ.
Họ cho rằng thân hình là quà tặng của thượng đế và không phải vĩnh viễn nên họ muốn cho mọi người cùng thưởng thức và lưu giữ những hình ảnh đẹp.

Thứ bảy: Bị ép buộc
Trước Thế vận hội Sydney, các thành viên của đội bóng đá nữ Úc từng chụp ảnh khoả thân in trên lịch. Sau đó họ nhận được gần 10 nghìn dollar Australia tiền thù lao. Nhiều người nói họ bị lừa hoặc bị ép làm như vậy, nhưng đội bóng đá nữ phủ nhận.

Quyển lịch đi vào lịch sử này được phát hành hàng vạn tờ ở úc và toàn thế giới qua các trang web trên mạng, làm mọi người đều nhớ đến hành động của đội bóng đá nữ Úc cũng như thân hình gợi cảm của họ.

Thứ tám: Hiếu kì.
Nhân vật đại diện là Kinna. Cô tự giải thích chụp hình kiểu như thế này dễ hơn rất nhiều so với việc tập một động tác cao và khó. "Tôi từng xem rất nhiều bức ảnh người đẹp đăng trên tạp chí rồi lại nhìn lại mình và thấy cũng rất tuyệt đấy chứ. Tôi muốn xem hiệu quả thế nào, nên khi họ đề nghị tôi đồng ý luôn. Hơn nữa tôi cảm thấy tự tin hơn trong cuộc sống và trước ống kính".

Thứ chín: Tăng vui vẻ trong khuê phòng.
Nhân vật đại diện là Anna Moshen. Anna Moshen được bầu là nổi tiếng gợi cảm nhất trong đội môn football. Anna trước đây là một người mẫu và gái nhảy thoát y, nổi tiếng gợi cảm. Cô nói: "Nhân dịp Noel tôi cho chồng xem những bức hình khoả thân của tôi. Trong ảnh tôi chỉ đeo đồ trang sức mà anh đã tặng tôi. Đối với những đôi vợ chồng trẻ những bức ảnh khoả thân vẫn là phương pháp kích thích rất có hiệu quả".

Thứ mười: Bị chụp trộm.
Nhân vật đại diện là vợ của Paulo. Sau khi giành được huy chương vàng trong cuộc thi, Paulo cùng vợ mới cưới là Solia đến nghỉ ở Miami. Mỹ. Kết quả là cảnh tình cảm của hai người bên bãi biển bị thợ săn ảnh chụp trộm, trong đó có bức ảnh vợ anh bán khoả thân.

Thứ 11: Để khiêu khích.
Hiện nay việc các nữ hâm mộ bóng tròn chụp ảnh khoả thân ngày càng trở nên phổ biến. Họ chỉ vì quá hâm mộ mà không tiếc rẻ để lộ thân hình mình.

Thứ 12: Tặng cho người hâm mộ.
Nhân vật đại diện là Wuyifa Rossi. Anh đưa ảnh khoả thân của mình cùng vợ lên trang web cá nhân để người hâm mộ mình nhìn ngắm. Làm cho người hâm mộ được bữa no mắt.

Thuê "Nàng" Mua Vui ở Đám... Ma

"Mỗi đêm đi hát đám ma cộng cả tiền bo chỉ được trên 200.000 đồng nhưng đến với đám ma ngoài hát cho thỏa mãn niềm đam mê còn chủ yếu là tìm khách. Mỗi đêm như vậy được 500.000 đồng", Mai Dung (một "nàng" chuyển đổi giới tính) tâm sự.

Ảnh: "Nàng" thiếu vải tại một đám ma.

Xe xếp ken chặt con hẻm nhỏ trên đường Đoàn Văn Bơ, quận 4, Saigon, những người đi viếng người quá cố đã về hết chỉ còn lại một số bàn nhậu và mấy đám thanh niên choai choai. Khác với không khí tang thương, mất mát khi người thân ra đi, nơi đây sôi động hẳn với một đám pê đê "chuyên nghiệp" biểu diễn.

Sân khấu biểu diễn chỉ là mái hiên của một nhà hàng xóm đối diện với diện tích chưa đầy 3m2 nhưng có đến 3-4 "ca sĩ" chen chúc múa hát quay cuồng. Với những câu mào đầu giới thiệu gây sốc, các "ca sĩ" quay cuồng bên điệu nhạc bốc lửa.

Len chân vào trong đám hỗn độn ngột ngạt đó, chứng kiến được tận mắt "cô ca sĩ" bốc lửa với bộ cánh ngắn cũn cỡn, số vải dính trên người "cô" chỉ bằng 1/10 bộ quần áo bình thường. Những tiếng la ó từ đám thanh niên choai choai khi những thân hình kia uốn éo. Những tờ tiền polymer được rút ra nhét thẳng vào những bộ ngực đẫy đà, kèm theo những tiếng cười sảng khoái.

Không còn những bản nhạc theo kiểu hát lô tô thường thấy ở các hội chợ mà thay vào đó là những bản nhạc bốc lửa, đan xen với những cảnh uốn éo, kích dục của các "nàng" ở đây. Bài hát "đinh" của đêm nhạc mà tất cả các nhóm lúc nào cũng bắt đầu bằng bài "Ba nén hương trầm" như một lời chia ly, đau buồn khi mất đi người ruột thịt.

Hình thành như một kỹ nghệ, để kết thúc đêm "chia buồn", một trích đoạn cải lương với đầy đủ "áo xống, mũ mã" được trình diễn. Cứ như thế đám ma nào ở đây cũng có một trình tự biểu diễn như vậy. Người đi chia buồn lấy đây là động lực để nán lại với đám tang của gia chủ.

Chị H. kể, đầu năm 2007, chị được mời đến dự một buổi mừng thọ của cha của một người chuyên bỏ mối hàng cho chị trong một nhà hàng ở quận 1. Ông cụ gần 80 tuổi ngồi xếp bằng ở giữa sân khấu móm mém nhận những lời chúc tốt đẹp của con cháu.

Nghi thức dành cho cụ chỉ diễn ra chóng vánh còn tất cả thời gian còn lại thì nhường chỗ cho ban nhạc pê đê quy tụ hơn 20 "diễn viên, người mẫu". Những bài hát cất lên từ những "cô" ca sĩ này làm cho quý khách có mặt tại bữa tiệc được rửa tai thoải mái.

Sau những bài hát rất… hot là phần biểu diễn áo tắm, thời trang và thoát y. Mọi người vừa được chiêm ngưỡng người đẹp vừa được "sờ vào hiện vật" khi đã bo đầy đủ cho các em. Chị H. cười ngán ngẩm: "Không biết ông cụ có vui với lời chúc thọ của con cháu không hay lại bị đau tim bất đắc dĩ".

Trong đêm 24/6, tại đám ma trên, một đám pê đê hơn 10 "ca sĩ" đi trên những chiếc Attila bóng lộn xếp thành hàng trên hẻm chờ đến lượt mình vào hát. Chúng tôi tiếp cận với nhóm trên và được một em tên Mai Dung (đã đổi tên) đon đả "xáp lá cà": "Chút nữa tụi mình đi nhảy hip hop nha anh?".

Chưa hiểu "cô nàng" có ý định gì thì được nàng chìa ra cho một cái danh thiếp ghi đầy đủ số ĐTDĐ. Chúng tôi giả lả: "Làm thêm nghề này nữa hả em?". "Không làm lấy tiền đâu mà xài hả cha!".

Sau một hồi nói chuyện cởi mở, Mai Dung tâm sự. Để có một thân hình như thế này cô ta phải mất 1.700 đô la cho vòng một và biến phần dưới cho giống như thật mất đứt 2.500 đô. Mỗi đêm đi hát đám ma cộng cả tiền bo luôn chỉ được trên 200.000 đồng.

"Bấy nhiêu đó tiền thì làm đến bao giờ mới thu hồi vốn. Đến với đám ma chủ yếu là hát cho thỏa mãn niềm đam mê còn ngoài ra chủ yếu là tìm khách. Có nhiều ông thấy mình "hay hay" nên khi có chút hơi rượu là rủ đi để tìm cảm giác lạ".

Mỗi đêm như vậy được tính giá nửa “chai” (500.000 đồng), nếu muốn "đi dù" thì "OK", 120.000 đồng một lần đi khách. Thấy chúng tôi hỏi hoài, Mai Dung sốt ruột nói: "Có đi không cha! Sinh viên hả? Giảm 20%".

"Nếu đám ma mà không có pê đê hát hò thì đám đó được coi là lạ thường trong những xóm lao động này"- chú Sáu (người có tuổi trong xóm) cho biết. Dù nghèo khó cỡ nào, khi người thân mất đi họ cũng cố kéo được một nhóm pê đê về nhà mình.

Hiệp Hội Tiêu Thụ Canada: 43% Cá Nhập từ Việt Nam Nhiễm Độc

“Người dân đang mua cá nhiễm độc nhập cảng từ Việt và Trung Cộng,” một tổ chức mang tên "Hiệp Hội Tiêu Thụ lên tiếng cáo buộcnhư thế hồi cuối tuần qua.

Với lý do rằngcác loại cá xuất xứ từ hai nước kể trên được nuôi với thuốc trừ bệnh nấm độc hại, Hiệp Hội yêu cầu chính phủ liên bang cấm nhập cảng một số loại cá, sản phẩm cá từ hai nước này. “Một loại thuốc trừ bệnh nấm đã bị cấm sử dụng, Malachite Green, mà mọi người biết là nguồn gốc gây bệnh ung thư, được nông dân nuôi cá ở một số nước Á Châu sử dụng, đặc biệt là Việt và Trung cộng.” Bruce Cran, chủ tịch Hiệp Hội Tiêu Thụ nói như vậy. “Các thí nghiệm tại các phòng thử nghiệm độc lập đã lấy mẫu cá mua ở các siêu thị cho thấy giới tiêu thụ đã phải mua các con cá, sản phẩm cá nhiễm độc.”

Trong một bản thông cáo phổ biến đến báo chí hôm thứ Sáu tuần qua, ông Cran nói rằng các thử nghiệm thực hiện trong năm nay của Cơ quan Kiểm Soát Thực Phẩm Canada (CFIA) đã có đến 43% cá nuôi của Việt Nam nhiễm độc với loại thuốc gây bệnh ung thư. Theo lời ông, hiện nay, Cơ Quan Kiểm Soát Thực Phẩm Canada chỉ thử nghiệm 5 con trong số hàng ngàn con cá ở trong cùng một lô cá nhập cảng.

“Nếu may mắn 5 con cá đem xét nghiệm đều không nhiễm độc trong khi tất cả các con cá khác đều độc hại thì tất cả được chấp thuận cho bán ra ngoài công chúng.” Ông nói.

“Ðấy là điều xảy ra gần đây khi các con cá bán tại một siêu thị ở British Columbia đều nhiễm độc. Chúng đã được cơ quan (CFIA) kiểm soát và được chấp thuận cho bán.”

Cran còn nói rằng cho đến nay không thấy cơ quan này khuyến cáo dân chúng về tình trạng bất thường này.

Giá Quảng Cáo

::: 50€/Tháng (Chỉ nhận thanh toán từ 3 tháng) Được phép đăng kèm 4 hình
::: 500€/Năm (Đặc biệt đăng quảng cáo kèm theo BANNER) Được phép đăng
kèm 10 hình
::: Quảng cáo với video + 100€/năm (Phim quay dài tối đa 2 tiếng)
::: RAO VẶT ĐẶC BIỆT TRÊN TRANH CHÍNH: 100€/THÁNG. Được phép đăng kèm 10 hình :::
Xin Liên Lạc:
Trần Trung Quân
Nguyễn Tuấn
Tel.: 06 27 94 09 32