Thứ Năm, 21 tháng 6, 2007

Nụ cười Ép PhÊ 1


Tưởng Của Em

Ở một nông trường xa xôi hẻo lánh, có chị trót dại nhỡ nhàng mang "bầu". Tuy vậy, chị ta vẫn sung sướng dù không có chồng nhưng có con sau này về già có con bầu bạn nhờ vả. Thủ trưởng nông trường gọi lên bắt viết kiểm điểm.

Chị công nhân thật thà trả lời thế này:

- Thưa anh, bố mẹ em sinh ra em, em tưởng tất cả những gì dính trên người em là của em. Bây giờ, anh bắt em kiểm điểm thì em mới biết là nó không phải của mình. Nếu từ trước, anh nhắc nhở em là của cơ quan, không phải của em, thì em không dám tự tiện đem dùng như vậy đâu ạ.

Biết Rồi

Sau tiệc cưới, hai vợ chồng lên giường đi ngủ. Anh chồng hỏi vợ:

- Ðố em, chữ Hán dán trên tường là chữ gì?

Cô vợ trả lời: - Chữ Hỷ.

Anh chồng nói: - Không phải!

Cô vợ cười lại nói:

- Ðúng rồi, không phải chữ Hỷ mà là Nhị Hỷ, Tam Hỷ, Tứ Hỷ chứ gì?

Anh chồng vẫn lắc đầu. Cô vợ ôm lấy chồng lại nói:

- Nếu vậy là chữ Ngũ Hỷ. Ngủ Hỷ, ngủ đi anh.

Qua đêm, sáng hôm sau cô vợ ghé vào tai chồng thì thầm:

- Biết rồi! Chữ ấy không phải là Nhị Hỷ, Tam Hỷ, Tứ Hỷ, Ngũ Hỷ mà là chữ Sướng Hỷ, đúng không nào?

Em Không Giận Nó

Có anh chồng rất thương yêu vợ, nhưng tính tình lại cục cằn thô lỗ, việc gì trái ý là y như rằng mắng chửi, thậm chí đôi lần còn đánh cả vợ nữa.

Một hôm, ban ngày hai vợ chồng cáu gắt nhau rồi dẫn tới xô xát. Ban đêm, vợ giận nằm quay lưng lại với chồng. Anh chồng lúc này nguôi cơn giận và bắt đầu làm lành.

Ðầu tiên anh đưa chân gác lên hông vợ. Chị vợ hất chân xuống và nói:

- Không cho gác, chân này ban ngày đá người ta còn gác nỗi gì?

- Anh chồng bỏ chân xuống và lại tiếp tục làm lành bằng cách choàng ôm lấy lưng vợ. Chị vợ lại gỡ tay ra nói tiếp:

- Ứ cho ôm, tay này ban ngày định đánh người ta còn ôm iếc nỗi gì?

Anh chồng không ôm vợ nữa nhưng cố nằm sát và hôn vào cổ vợ. Anh lại bị vợ đẩy ra và nói:

- Ứ ừ! Không cho hôn đâu, cái mồm này ban ngày mắng người ta còn gì.

Anh chồng đành nằm im. Một lúc sau, chợt nghĩ ra rồi bật hỏi:

- Cái gì của anh ban ngày nó không đúng vào người em thì em không giận nó chứ gì?

Hay Chữ

Ở một nhà hàng nọ có cô chạy bàn nhanh mồm và vui tính. Một hôm có một tốp khách vào ăn, cô ta nhanh nhẩu chạy tới giới thiệu các món ăn với khách:

- Thưa các anh! Nhà hàng em nổi tiếng các món ăn, món nào cũng ngon, món nào cũng có, món nào cũng ấn tượng.

- Khác hỏi: - Cơm! Có cơm không?

Cô ta trả lời: - Ôi dào, cơm! Cơm thì thơm nhau, món này ai cũng thích.

- Vậy có rau không? Ăn rau thì thế nào? Khách lại hỏi:

- Có rau! Ăn rau thì đau nhau. Các anh có biết vì sao ăn rau lại đau nhau không? Vì nó rẻ, doanh thu ít hơn mà.

- Vậy ăn cá thì sao? Khách lại hỏi.

- Ăn cá thì đá nhau ! Có nhiều đạm ăn cá khoẻ dễ đá nhau.

- Vậy ăn tôm? Khách lại hỏi.

- Ăn tôm thì ôm nhau. Tôm lúc hấp, lúc luộc hoặc nướng xong cứ co quắp lại như người ôm nhau ấy mà.

- Nếu vậy tôi ăn thịt. Ăn thịt thì sao nhau? Khách lại hỏi.

- Ăn thịt thì... thì... Cô gái ngượng ngùng không biết trả lời ra sao.

Khách vội đỡ lời:

- Ăn thịt thì nhộn nhịp khắp các cơ quan chứ gì?


Còn Lạ Gì Nó

Một chị hớt hải chạy đến trạm cảnh sát báo cáo về việc mất trộm. Anh cảnh sát hỏi:

- Chị mất vàng và tiền phải không?

- Ðúng vậy!

- Chị để đâu mà mất, trong tủ hay trong va ly quần áo.

- Tôi để trong người, chỗ này này. Chị vừa nói vừa vạch áo mình ra để hở chiếc áo coóc-xê với những đường chỉ khâu rất vụng làm chỗ giấu tiền của.

- Thế nó lấy lúc chị đang ngủ?

- Không ngủ! Tôi thức đấy chứ. Nó ôm lấy tôi, âu yếm tôi, đè tôi ra giường, lần tay vào chỗ tôi giấu tiền. Tôi cứ tưởng bở là... Ai ngờ nó móc tiền rồi đi thẳng.

- Chị có nhìn rõ mắt nó không?

- Còn lạ gì nó nữa! Thằng chồng khốn nạn của tôi thì sao lại không biết!


Ân Hận

Ở một làng nọ có một chị kén chọn quá mà hoá ra muộn chồng. Mãi tới ngoài ba mươi tuổi mới lấy được chồng. Ðêm tân hôn, sau cuộc ân ái xong thì chị ta bưng mặt khóc nức nở. Anh chồng thấy vợ khóc, thương tình, cố gắng an ủi. Anh ta nói:

- Anh làm em đau lắm phải không? Anh xin lỗi.

- Không đau! Chị vợ vùng vằn trả lời. Anh chồng lại kiên nhẫn thuyết phục:

- Con gái, ai mà chẳng phải lấy chồng. Em trao cho anh đời con gái thì có gì mà phải ân hận, phải khóc?

Nghe nói vậy, chị vợ càng khóc to hơn:

- Vâng! Ðúng là em ân hận. Nếu biết lấy chồng mà được sướng như thế này thì em đã lấy chồng từ mười năm trước rồi mới phải.

(Truyện này có một dị bản khác là: Có một anh lấy vợ muộn, đêm tân hôn, sau khi ân ái xong cũng ôm mặt khóc. Chị vợ thấy chuyện ngược đời, vì xưa nay người khóc phải là con gái, nên chị vợ bảo chồng: "Phụ nữ chúng em là người mất thì mới đáng khóc, còn đàn ông, là người được còn khóc nỗi gì?". Anh chồng trả lời: "Anh khóc đâu phải vì chuyện "được, mất" mà bởi vì ân hận, nếu anh biết lấy vợ mà sướng thế này thì anh lấy ngay từ hồi cha mẹ anh ép lấy cô bé ở quê rồi".
Một dị bản khác có nội dung tương tự truyện trên nhưng khác ở chỗ, cô vợ lại không khóc ở đêm tân hôn mà sau đêm tân hôn về khóc bắt đền mẹ...).


Chân Chính, Chân Phụ

Một anh bộ đội đóng quân ở làng quê và phải lòng yêu một cô gái người làng ấy. Vốn là lính - là người đàng hoàng, đứng đắn nên anh đến nhà người yêu bao giờ cũng chào hỏi gia đình, nếu có muốn đi chơi bao giờ cũng xin phép. Khổ một nỗi, ông già của người yêu rất kh ó tính, dẫu biết anh là người tốt nhưng ông vẫn xét nét, ngăn chặn.

Một bận, anh tới chơi, cô gái ở trong bếp, còn ông bố thì đang bực tức việc gì. Anh chào, ông già đáp "vâng". Anh ta lân la cưa cẩm:

- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ?

- Cảm ơn! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.

Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:

- Dạ, thưa bác... cháu xin phép bác cho cháu đưa em sang đơn vị để xem văn nghệ có được không ạ?

- Không văn nghệ, văn gừng gì hết. Tôi còn lạ gì cái vở của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên thì chết tôi à...

Anh bộ đội nghe vậy thanh minh:

- Dạ, sao lại dám vậy ạ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu một tình yêu chân chính chứ ạ.

Ông già cười và mỉa mai:

- Tôi biết anh là chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ... của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ... anh làm sao giữ nổi?

Cấm Nói Tục

Bữa cơm trưa đang diễn ra rôm rả. Bố ngồi uống rượu, mẹ và con vừa ăn, vừa nói chuyện học hành.

Con khoe với mẹ:

- Mẹ ơi, hôm nay cô giáo chúng con dạy bài toán phân số khó ơi là khó, sợ ơi là sợ...

Ông bố nghe đến đấy liền phùng má quát con:

- Im ngay! Ðồ láo toét, học với chả hành, đang bữa cơm mà mày dám nói chuyện phân ra đây à. Tao lại đánh cho vọt cứt ra đằng mồm bây giờ.


Anh Xin Thề

Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.


Anh ta có cô bạn gái, muốn đến nhà cô ta chơi, cô gái thì ngại nỗi nhỡ anh ta quen mồm nói tục thì bố mẹ chê cười. Biết được tâm sự đó, anh ta an ủi:

- Em cứ yên tâm đi, đừng nghe bạn mồm thối như cứt ấy đơm đặt. Anh từ bây giờ sẽ không nói tục nữa đâu.

- Ðấy anh vừa nói tục là gì?

Anh chàng gân cổ lên cãi:

- Nói vậy mà là tục à, anh nói thối như cứt là sự thật đấy chứ.

- Nói vậy cũng không được! Anh p hải hứa không nói tục nữa thì em mới cho anh về nhà em.

- Ðược rồi. - Chàng trai nói ngay - Anh xin thề sẽ không nói tục nữa, mả cha mả mẹ đứa nào mà nói dối em. Nếu anh chót dại thì cứ lấy phân gio, cứt đái tống vào mồm anh. Thôi cho anh về ra mắt với ông bô, bà bô em đi. Anh muốn đến nhà em lắm, tiên sư bố mấy đời nhà đứa nào mà nói dối với em.

Chồng Xuất Bản

Hai vợ chồng làm cùng ngành xuất bản sách. Ðêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện yêu đương, gia đình, bè bạn, nghề nghiệp...

Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:

Sách mới cho nên phải đắt tiền

Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên

Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:

Anh còn tái bản nhiều lần nữa

Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:

Em để cho anh giữ bản quyền.

Cái Biển

Mùa hè, chị nọ đến một bể bơi thấy vắng vẻ liền cởi quần áo nhảy ào xuống tắm. Ðang tắm thì có một đám đàn ông đi tới, họ cũng chuẩn bị xuống tắm. Sợ quá, chị vội vơ lấy cái biển đang cắm ở đấy che chỗ kín của mình đi lên. Vừa che vào thì toán đàn ông cười rộ lên, chị vội nhìn xuống thấy ngay dòng chữ: "Chỗ này sâu 1 mét". Ngượng quá, chị vội vã quay mặt chữ vào phía mình. Lạ quá, vừa quay tấm biển xong thì toán đàn ông lại càng cười dữ hơn. Chị cuối xuống, thấy ngay dòng chữ: "Chỗ này dành cho nam giới".

Em Không Biết

Có cô gái nông thôn ra thành phố làm việc, rồi đua đòi theo kiểu thành phố. Sợ mọi người biết là người gốc nông thôn nên cứ gặp bất kỳ cái gì thuộc về thôn quê là cô gái nói ngay là "Em không biết".

Một lần đi chơi với người yêu ra ngoại thành. Vừa bước vào cổng nhà người quen, một chú chó chạy ra sủa "gâu, gâu, gâu". Cô ta nói với người yêu: - Con thú gì đẹp quá vậy anh, mà nom nó hung dữ vậy nhỉ?

Anh con trai chưa kịp trả lời thì con chó chạy xổ tới nhảy lên định cắn.

Hoảng quá cô gái bấu chặt lấy tay người yêu hét ầm lên:

- Chết giờ! Chết giờ! Chó, chó, chó...

(Dị bản: Phần trên của truyện cũng tương tự. Khác ở chỗ cô gái nhìn con gà trống bảo là con chim gì to quá, đẹp quá, rồi bảo người yêu mua mang về nuôi. Dọc đường, chẳng biết vì sao, gà xổ lồng chạy, cô ta cuống quá kêu ầm lên: "Ai bắt giúp gà! Con gà").

Thích Nằm Giữa

Có hai vợ chồng trẻ. Anh chồng mải làm ăn, suốt ngày chỉ lo làm ra tiền, nên tối về hễ đặt lưng xuống giường là ngủ ngay. Chị vợ nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được. Cuối cùng, chị đưa tay sang lay chồng. Anh chồng tỉnh dậy hỏi:

- Em cần gì thế?

- Em chẳng cần gì cả, nhưng em nằm ngoài sợ ma lắm.

- Sợ ma thì nằm vào trong để anh nằm ra ngoài.

- Ứ ừ! Nằm trong, nhỡ có trộm nó sờ vào người em thì sao?

Anh chồng mệt, lại buồn ngủ, nghe vợ nói vậy liền nói như gắt gỏng:

- Nằm ngoài sợ ma, nằm trong sợ trộm, thế em thích nằm chỗ nào?

- Ứ ừ! Em thích nằm ở giữa cơ. Nằm ở chỗ giữa này này.

(Dị bản: Có anh chàng lỡ độ đường gõ cửa nhà một bà goá chồng ngủ nhờ. Nhà chật chỉ có một cái giường và một cái màn. Ðầu tiên, anh ta nằm dưới đất, bà goá muốn bảo anh ta lên nằm chung nhưng sợ xấu hổ mới bảo "Muỗi nhiều lắm, tôi cho anh gửi cái chân vào màn". Anh này thò chân vào màn, sau bà lại bảol "Cho gửi thêm cái tay, vì tay để trần vậy thì muỗi đốt chết". Về sau, biết ý anh này bảo "Tay, chân gửi rồi, còn người cho gửi nốt". Rồi, anh lên nằm giường chung với bà chủ).

Sùng Ngoại

Chị chàng bị chồng đánh một trận sưng tím mặt mày, đến tìm người bạn thân để giải bày tâm sự:

- Thằng chồng mình nó đánh đấy. Ðồ vũ phu, khốn nạn, không ngờ trước đây cậu bảo nó lành như vậy mà bây giờ nó cục súc, ức hiếp phụ nữ.

- Nhưng sao nó lại đánh?

- Ôi dào! Cũng tại cái tật "sùng ngoại" của mình.

- Thì đã sao! Cái gì "ngoại" tốt thì ta dùng, ta thích, ngay lấy chồng là nhà nội, có con gửi sang nhà ngoại nữa là. Nhưng đồ ngoại cậu thích là gì vậy?

- Ngoại tình! Có thằng cha "ga lăng" quá cứ thích mình nên mình ngoại tình tí thôi chứ có gì ghê gớm lắm đâu...

Oan

Ở nông trường nọ có chị tính lẳng lơ, chẳng may quá đà để phải mang "bầu". Thủ trưởng cơ quan gọi đến hỏi tra xác minh xem cha đứa bé trong bụng kia là ai, nhưng chị ta một mực không khai, mà cứ nhận là mình bị hiếp về ban đêm nên không tỏ được mặt người.

Thủ trưởng cơ quan hỏi: - Thế, nó cao hay thấp?

- Dạ, nó cao hơn em cả cái đầu.

- Thế, nó hiếp ở đâu?

- Dạ, ở ngay bãi đá gần cổng vào nông trường đấy ạ.

- Thế, hiếp ở bãi đá, toàn đá cả thì nằm thế nào được?

- Dạ, nó hiếp đứng ạ.

Thủ trưởng cơ quan vặn tiếp:

- Nó cao, chị thấp, mà chị bảo nó hiếp đứng thì sao tới được. Ðúng là chị khai man trá rồi.

Chị chàng nghe vậy vội giãy nảy lên mếu máo:

- Ðúng mà, oan cho em. Ðúng là nó hiếp đứng em mà. Nó thì cao thật đấy, nhưng lúc ấy em phải cố kiễng chân lên mới được đấy chứ ạ...

(Dị bản: Truyện này ở nông thôn, có chị vợ bộ đội đi chiến trường, sau cũng sa ngã chửa hoang. Chủ nhiệm hợp tác xã gọi lên hỏi, chị ta trả lời là đang đi cấy lúa thì bị hiếp. Chủ nhiệm vặn lại: "Bùn nước thế sao mà hiếp được?". Chị trả lời: "Hiếp đứng". Khi chủ nhiệm hỏi là ai, thì chị cũng nói là không biết. Chủ nhiệm bảo: "Ban ngày ban mặt mà chị lại không biết mặt?" Chị chàng trả lời loanh quanh, là nó "hiếp từ phía sau". Chủ nhiệm lại vặn: "Sao việc trầm trọng đến vậy mà không quay lại nhìn xem nó là ai?". Chị trả lời: "Em lúc ấy sợ quá mắt cứ nhắm nghiền cả lại nên chẳng thấy gì cả).

Chỗ Nào Cũng Thích

Một đôi vợ chồng tổ chức đám cưới rất chu đáo.
Ðêm ngủ với nhau, lúc thích quá chị vợ cứ kêu ầm lên. Anh chồng đùa:

- Em thích thế nào, tả cho anh nghe.

Chị vợ không trả lời. Lần thứ hai, lúc thích quá chị lại kêu. Anh chồng hỏi đùa lần nữa:

- Em thích thế nào tả cho anh nghe xem nào?

Cô vợ trả lời:

- Em không tả được. Em chỉ thấy tất cả các "cơ quan đoàn thể" chỗ nào cũng thích.

Làm Khoán

Ở thôn B có một anh chàng nổi tiếng là lười nhác, chẳng tham gia gì từ việc gia đình đến việc xã hội. Biết chuyện, Ngọc Hoàng tức giận sai Thiên Lôi xuống trần giết chết thằng lười nhác này. Đợi hôm mưa to gió lớn, Thiên Lôi cầm lưỡi tầm sét bay thẳng xuống nhà anh chàng lười thì bắt gặp ngay cảnh anh ta đang hì hụclàm "chuyện ấy" với vợ, mồ hôi nhễ nhại. Thiên Lôi gọi Thổ Địa đến quát nạt:

- Sao chúng mày báo cáo láo, chúng mày bảo nó lười, vậy nó đang làm gì mà chịu khó hì hục đến như vậy?

- Dạ thưa! Nó đang làm công việc đúc người đấy ạ. Thổ Địa ấp úng trả lời.

- Đúc người là một việc làm tốt, đáng khen. À, mà này, cách gì mà làm nó nhiệt tình đến vậy? Thiên Lôi vừa ngắm nhìn vừa hỏi.

- Dạ, đó là cách làm khoán, làm theo phương thức khoán sản phẩm ạ

Thề

Trong xí nghiệp nọ có một anh nổi tiếng là hay nói tục. Nói tục tới mức quen mồm.

Anh ta có cô bạn gái, muốn đến nhà cô ta chơi, cô gái thì ngại nỗi nhỡ anh ta quen mồm nói tục thì bố mẹ chê cười. Biết được tâm sự đó, anh ta an ủi:

- Em cứ yên tâm đi, đừng nghe bọn mồm thối như cứt ấy đơm đặt. Anh từ bây giờ sẽ không nói tục nữa đâu.

- Đấy anh vừa nói tục là gì?

Anh chàng gân cổ lên cãi:

- Nói vậy mà là tục à, anh nói thối như cứt là sự thật đấy chứ.

- Nói vậy cũng không được! Anh phải hứa không nói tục nữa thì em mới cho anh về nhà em.

- Được rồi. - Chàng trai nói ngay - Anh xin thề sẽ không nói tục nữa, mả cha mả mẹ đứa nào mà nói dối em. Nếu anh chót dại nói thì cứ lấy phân gio, cứt đái tống vào mồm anh. Thôi cho anh về ra mắt với ông bô, bà bô em đi. Anh muốn đến nhà em lắm, tiên sư bố mấy đời nhà đứa nào mà nói dối với em.

Chịu

Một ông cũng có tuổi rồi, goá vợ sớm, sống bên cạnh nhà bà béo. Hôm mất điện, bà béo sang xin lửa, lúc cúi người xuống thổi lửa, bà ta lỡ đánh một cái rắm. Ông lão tuy yếu nhưng vẫn còn "máu dê" nên bày chuyện bắt đền:

- Chết thật, bà làm thế thì ông thổ công nhà tôi sợ mất cả vía rồi còn gì. Khôn hồn thì bà phải nằm xuống đây để tôi thu vía lại mới được.

Bà béo nằm xuống cho ông "thu vía" xong một lần. Ông lão mệt quá nằm im chẳng buồn ngồi dậy. Bà béo nằm bên cạnh, sung sướng vươn tay rồi bất thình lình lại đánh một chiếc rắm nữa. Ông lão nghe thấy liền rền rĩ trong mồm:

- Chịu! Chịu! Lần này bà có ỉa ra nhà tôi thì tôi cũng chịu chứ không phải cứ cố rặn rắm ra đâu.

Còn May

Cô gái đi khám bệnh về kể cho mẹ nghe:

- Eo ơi, con sợ cái ông bác sĩ, khám tim cho con, cứ bảo là quên ống nghe ở nhà nên cứ áp tai vào ngực con, mẹ ạ.

- Vẫn còn may đấy. May là thằng ấy nó mới quên ống nghe ở nhà chứ nó bảo quên ống tiêm ở nhà thì hỏng cả một đời con gái đấy con ạ. - Bà mẹ từ tốn giải thích.

Điện Báo Mật

Hai anh bạn rất thân nhau. Một lần có một anh phải đi công tác xa, bèn nhờ bạn của mình ở nhà để ý vợ giúp mình, nếu có gì thay lòng đổi dạ thì báo ngay cho biết. Anh ta vừa đi được một thời gian thì cô vợ ở nhà đã bắt bồ với người khác. Người bạn ở nhà biết chuyện muốn báo cho bạn mình, liền ra bưu điện đánh một bức điện báo "mật".

Anh ta nghĩ nát óc, chẳng lẽ nói là vợ nó ngoại tình thì bưu điện họ cười cho, mà cũng chưa chắc chắn quả tang rồi sau này mang vạ vào thân. Cuối cùng, anh ta liền đánh ngay bức điện mật báo là: "Ngoài này, giá áo thì lên, giá quần tụt xuống, giá chổi phất trần lên lên xuống xuống, ra ngay kẻo hỏng việc nhà".

Đo... Nhét

Có một chị sắp được lưu học ở Liên Xô (cũ) nên rất miệt mài học tiếng Nga. Để tập nói được tốt hơn, hàng ngày chị ta cũng nói tiếng Nga với chồng. Khổ một nỗi ông chồng lại không sành tiếng Nga. Chị ta bảo:

- Nếu em nói, anh không đồng ý thì anh nói NHÉT, còn đồng ý thì anh nói ĐA vậy thôi.

Thế là, mặc cho vợ nói gì thì anh ta cứ luôn mồm nói NHÉT, ĐO, ĐO, NHÉT... Bên nhà hàng xóm có chị xa chồng từ lâu, thấy vợ chồng nhà kia lúc nào cũng NHÉT, ĐO, liền chửi đổng:

- Tổ cha nó, người ta xa chồng hàng mấy năm chẳng sao, đằng này nó mới chuẩn bị đi xa mà đã suốt ngày bắt chồng ĐO rồi NHÉT, NHÉT rồi lại ĐO... để làm khổ người ta chứ.

Vợ Chồng Bác Sĩ

Hai vợ chồng bác sĩ tính vốn đã lăng nhăng theo kiểu "ông ăn chả bà ăn nem". Nhưng, cả hai người không ai nhận mình là lăng nhăng cả.

Một lần chồng bắt được vợ đang hú hí ấp mặt vào người tình. Chị ta giải thích:

- Em để quên ống tai nghe ở nhà nên phải áp tai để nghe bệnh đấy mà.

Lần khác, vợ bắt được chồng đang nằm trên giường người tình. Anh ta giải thích:

- Cô ta là bệnh nhân tim, bị ngất. Anh đang phải hô hấp trực tiếp đấy em ạ.

Để Im Xem Sao

Một chị chạy đến đồn công an trình báo về việc mất trộm. Chị ta kể:

- Đầu tiên là tôi thấy thằng trộm cậy cửa để chui vào trong nhà. Tôi sợ nhưng cứ để im xem sao. Nó vào nhà đi thẳng vào giường tôi nằm. Tôi vẫn để im xem sao. Nó sờ vào người tôi tìm tiền, sau đó sờ khắp người tôi. Tôi vẫn để im xem sao. Nó sờ người, rồi sau thì nằm đè cả lên người tôi.

- Rồi sao nữa? Anh công an hỏi: Nó đè lên người chị mà chị vẫn để im xem sao à?

- Dạ thưa! Đến lúc ấy thì tôi chẳng biết trời mô đất mô nữa ạ.

Anh công an cười rồi dặn:

- Nếu thế thì đêm nay thế nào nó cũng mò đến nữa. Chúng tôi sẽ phục kích bắt cho chị.

Chị mất trộm nghe vậy tỏ vẻ vui mừng hẳn lên:

- Vâng! Xin các anh cứ phục kích ở ngoài, hãy cho nó vào nhà để im xem sao đã nhé.

Không có nhận xét nào: