Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2007

Đàn Ông "Cắn" Đàn Bà


Vũ trường là nơi các tay chơi thường xuyên đi "cắn". Đắm đuối thả hồn trong men tình, ngất ngây nồng say trước sức hút mãnh liệt của tân dược, họ làm nghẹt thở dư luận trước trào lưu đi “cắn” rồ dại. Đi “cắn” trở thành câu nói lóng quen thuộc để chỉ những tay chơi thuốc lắc qua thao tác dùng lưỡi cắn nát những viên thuốc trước khi “hóa rồ”.

Chắn phòng đến “cắn”
Cả nhóm bước vào M., một địa chỉ quen thuộc mà giới chơi “cắn” thuộc làu nằm gần cầu B., Q.1. Trông thấy những màn ngúng nguẩy, lắc mông đến phát chóng mặt, người đẹp đi cùng phán: “Tụi nó thấm rồi đó, mình kiếm chỗ thôi”. Để bước được vào đây không phải dễ, dù có dằn bạc triệu trong túi. Nhiều người mẫu, diễn viên được chúng tôi nhận dạng cũng đang hết mình lắc lư dưới ánh đèn mờ ảo đầy cám dỗ và cạm bẫy. Ở đây có nhiều phòng, thường mỗi phòng được sử dụng riêng cho từng nhóm. Chủ sẽ tính tiền mướn chỗ theo giờ kết hợp với bán bia. Chúng tôi vào đây cũng phải đặt trước vì ngày chủ nhật khách đến rất đông. Nhiều nhóm do thuốc ngấm đã bắt đầu tung người theo tiếng nhạc chát chúa sặc nồng thác loạn.

Một vài người đẹp bắt đầu hất tung cả váy, phủ cả áo ngực lên gia tăng tốc độ lắc. N. “bắn” cho tôi góc tư rồi lao về phía người đẹp. “Sành điệu” và đầy ham muốn, ca sĩ K. đòi ngay một con rưỡi “cắn” tức thời cùng lúc với gã N. đang ngoạm lấy “bi” đánh ực với ánh mắt hể hả, đê mê. Tôi trố mắt đứng nhìn, “trẻ con” kề tai: Nếu không “cắn”, anh cứ giả vờ uống nước. Khoảng mười phút nữa tụi này sẽ ngấm thuốc, lúc đó anh phải lắc thật cuồng nhiệt theo bọn em là chẳng ai để ý đâu”. Thuốc ngấm dần, cô ca sĩ đặt bàn tay nóng ran lên mặt tôi với những cử chỉ âu yếm, quyến rũ. Sức nóng nhanh chóng lan tỏa trên cơ thể, tiếng nhạc được yêu cầu tăng đô. Không ai bảo ai, sáu cái đầu lắc điên cuồng. Lúc gật bên này, khi ngả bên kia với đủ thao tác ngã gục, hai tay dang ra choàng vai chiến hữu giật “giao lưu”, chân dậm liên tục, mắt nhắm nghiền như bước vào bóng tối.

Những kiểu “cắn” bệnh hoạn
Nhóm bên cạnh có nam ca sĩ cởi phăng cả áo sau khi hú lên nhiều tràng át cả tiếng nhạc. Anh ta ôm chặt cô bạn đồng nghiệp xoay luôn mấy vòng trong hơi bia sặc sụa. Cả hai cười rú lên. Cái thú của họ khi chọn nơi này làm điểm tập kết là được tự do làm những gì mình thích mà không phải khó chịu vì người khác đang nhìn mình, vì vậy thực tế vũ trường không còn là nơi được dân ghiền “cắn” ưa chuộng. Họ thường tìm đến những quán bar nhỏ trên đường Lê Văn Sỹ, cầu Bông, Nguyễn Trãi, Đồng Khởi, Hai Bà Trưng... để lập ra một thế giới riêng của từng nhóm.

Dân chơi chuyển từ vũ trường về các bar nhỏ đã kéo theo lợi nhuận rơi vào những chỗ này ngày một cao hơn. Các ông chủ mới dùng đồng tiền kiếm được hằng đêm xoay vòng, chắn phòng ngày một nhiều hơn. Với một nguyên tắc tương đối đơn giản chỉ cần có ba yếu tố chính, trong đó quan trọng nhất vẫn là dàn âm thanh hiện đại, loa chiến dập hết công suất, phòng có khả năng cách âm tốt bằng vật liệu nhẹ như xốp, nhựa polime... để tiếng hò hét, rên rỉ của các tay chơi không bị thoát ra ngoài, tạo cảm giác tự nhiên thoải mái cho những trò thác loạn sẽ diễn ra trong và sau lúc “cắn” của các tay chơi, kế đến là chất lượng phòng với diện tích khoảng chừng 12-17 m2 cùng bộ ghế sofa hạng bèo mà không cần trải thảm. Có nơi còn cố gắng trang bị thêm cả bao OK giúp các tay chơi có cái xài lúc cần bất ngờ. Chỉ đầu tư có thế nhưng lợi nhuận thu được quả hết sức quyến rũ. Nhóm đi cùng tôi “cắn” một đêm mất không dưới hai triệu đồng cho tiền bia lẫn tiền... mướn chỗ đứng! Chỉ non nửa tiếng, nhóm chúng tôi đã “đốt” sạch ba két bia Heineken với một cái giá đắt gấp ba lần bên ngoài. Sở dĩ phải uống nhiều như vậy vì khi thấm thuốc sẽ thấy khát nước kinh khủng và dân “cắn” chỉ nốc một thứ duy nhất là bia.

Tiền đâu?
Vào phòng “cắn” X. ở đường K. còn thấy kinh hoàng hơn bởi lượng người vào ra ở đây tấp nập. Có nhiều lý do và con đường để họ bước vào phòng “cắn” X. nhưng quan trọng hơn hết theo sự trả lời thành thật của các tay chơi chính là họ luôn có cảm giác được buông lơi mình trong những trò ân ái, nhảy nhót bất cần đời mà bình thường ít ai tự tin để thực hiện chúng. Những đại gia, tay chơi đồng tính, người đẹp đua nhau chơi trò “cắn” để tìm cảm giác mạnh và thỏa mãn cho chính bản thân lại thoát được mặc cảm mình là ai. "Cắn" một hồi thành ghiền. Bị chứng đau đầu hành hạ, họ tự nguyện tuột đời theo những viên thuốc lắc, trở thành nô lệ của thuốc và nhanh chóng tự bán mình để có tiền rủ bạn đi "cắn". Giá một viên thuốc để "cắn" khá đắt.

Nếu đốt “bi” phải bỏ ra 250.000 đồng cho bi vàng, 320.000 đồng cho bi xanh và hơn 450.000 đồng cho bi tím "quý tộc". Đó là chưa kể "đô” của những tay "cắn" lâu năm sẽ được tăng lên nguyên con, hai con cho mỗi lần “cắn”. Vì thế, một đêm rủ nhau đi “cắn”, ít nhất cũng mất vài triệu đồng là chuyện bình thường. Từ những đêm theo chân tay chơi vào từng điểm “cắn”, chúng tôi nhận thấy giới đi "cắn” rất đa dạng. Thông thường họ đi theo nhóm, trung bình khoảng 4 người theo từng cặp. Thuê phòng “cắn”, nhảy, giở trò ân ái ngay tại chỗ với những cử chỉ, hành vi kích dục cao độ để tăng cảm giác sảng khoái. Nhóm V. quận 6 còn nổi lên trong giới ăn chơi tại phòng cắn” T. bởi mỗi lần nhóm này xuất hiện luôn mang theo dây xích. Mỗi thành viên bắt buộc “cắn” nguyên con khi nhập cuộc; sau 10 phút thuốc ngấm, họ bắt đầu dùng xích siết chặt vào người, chờ cơ thể nóng dần lên, người ở trạng thái bay bổng thì người này nối tiếp người kia đồng loạt lắc người đi về mỗi hướng khác nhau. Dây xích cứ thế siết chặt các tay chơi với tiếng rên la, thở gấp đau buốt mà người nghe cũng phải nổi da gà. Ri, thành viên của nhóm, sau khi biết bạn đi cùng tôi toàn là người đẹp đã thẳng thắn trả lời: “Tụi này chơi lâu rồi nên phải như vậy mới phê. Có đêm về cởi đồ thấy mình bầm, máu tươm ra thật khoái”.

Sau những lần “cắn”
Ai cũng thừa nhận một điều, khi thuốc ngấm sẽ rất khó kìm nén nhu cầu nhục dục. Một vài tay chơi còn tự hành xác để đã cơn khi ngấm thuốc. Nhiều cô gái sau khi “cắn” thường mệt đứt hơi vì những đợt lắc liên tục. Họ nhanh chóng rơi vào trạng thái mơ màng, một vài trường hợp biết mình đang bị xúc phạm vẫn không đủ sức để tự vệ, đành buông lơi dù vẫn nhận ra điều gì đang đến với mình. Hậu quả mà những viên thuốc lắc mang lại còn đáng sợ hơn khi nó chứa những hoạt chất cực mạnh gây tổn hại trực tiếp đến não bộ sau khi được tay chơi “cắn” liền tay. Ecstasy là một dạng ma túy tổng hợp, có tên hóa học là Methylendioxyamphetamin (viết tắt là MDMA). Khi cơ thể ngấm phải MDMA, chúng sẽ tấn công thẳng lên não bộ, phá hủy các nơ-ron thần kinh làm sút giảm trí nhớ, mất khả năng tư duy. Và nếu dùng lâu ngày sẽ có nguy cơ nhũn não, đặc biệt ảnh hưởng quan trọng đến trí thông minh của con trẻ sau này. Ấy vậy mà họ vẫn cứ “cắn” bất chấp hậu quả, gieo rắc nỗi đau đến cho gia đình và toàn xã hội.

Không có nhận xét nào: