Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2007

Cho Vợ Đi "Kiếm" Con...


Thiện và Linh lấy nhau khi Thiện mới tốt nghiệp cao đẳng công nghiệp và làm thợ sửa máy của một công ty may mặc. Linh với bằng trung cấp Y chưa tìm được việc đúng chuyên ngành nên xin vào bán thuốc cho một cửa hàng tư nhân. Tuổi trẻ và công việc chưa thực sự ổn định là lý do khiến họ quyết định kế hoạch 2 năm.

Sau 2 năm, họ bắt đầu chủ động có thai, nhưng nửa năm, rồi một năm vẫn không thấy gì. Hơi lo lắng, nhưng nghe mọi người nói việc vợ chồng mới dừng thuốc tránh thai, quan hệ trong vòng một năm chưa có thai là chuyện bình thường. Một năm nữa lại trôi qua vẫn không thấy có tin mừng, họ quyết định đi khám.

Kết quả thăm khám tại bệnh viện tỉnh Định khiến họ không tin vào sự thật, nhất là Thiện. Anh không ngờ kết quả xét nghiệm lại chỉ ra việc họ chưa thể có con với nhau vì tinh trùng của anh không đảm bảo chất lượng.

Vẫn không tin tưởng vào kết quả, hai vợ chồng lại rồng rắn lên Bệnh viện Phụ sản Trung ương khám lại. Kết luận của bác sĩ không có gì thay đổi. Và họ bắt đầu quá trình điều trị.

Hai năm điều trị khiến số vốn ít ỏi của vợ chồng vơi đi nhiều mà kết quả vẫn là con số 0. Thiện và Linh càng mệt mỏi hơn khi bác sĩ kết luận, chất lượng tinh trùng của anh vẫn không cải thiện đáng kể, không đảm bảo cho việc mang thai và thụ tinh nhân tạo là giải pháp.

Càng nghĩ Thiện càng thấy thương vợ. Những năm qua, Linh đã vất vả, thiệt thòi quá nhiều vì anh. Cô ấy đã mệt mỏi vì mong chờ hạnh phúc được làm mẹ nhưng ông trời đâu có chiều lòng người.

Không những thế gia tài của hai vợ chồng chỉ còn căn nhà nhỏ vay mượn để xây dựng lên trên mảnh đất gia đình Thiện cho khi lấy nhau. Giờ nếu hai vợ chồng phải vào bệnh viện Từ Dũ làm thụ tinh nhân tạo thì hẳn sẽ phải bán nhà đi. Bán đi lấy đâu ra chỗ ở. Hơn nữa, thụ tinh nhân tạo đâu phải xác suất thành công là 100%, nhỡ vợ chồng anh lại không may mắn. Nghĩ đến đây Thiện quyết định để vợ đi “xin” con.

Linh sững sờ khi nghe anh trao đổi. Cô không chấp nhận và đặt ra biết bao tình huống khác nhau về tâm lý của chồng cô khi cô mang thai với người đàn ông khác. Nhưng anh cho rằng việc thụ tinh nhân tạo cũng là con của người khác chứ đâu phải con anh, trong khi việc anh làm như vậy có đáng gì so với sự hy sinh vất vả của chị.

Điều quan trọng là anh đã xác định, đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. Khi anh đã nói với chị nghĩa là anh đã phải cân nhắc rất nhiều chứ hoàn toàn không phải quyết định bồng bột, và điều quan trọng là anh hiểu và tin tưởng vào tình yêu của chị.

Cuối cùng chị đã bị anh thuyết phục và họ đã có một chuyến nghỉ phép vào , nhưng không phải để thụ tinh nhân tạo mà để kiếm “bố” cho đứa con của vợ.

Hoàn cảnh của Duy cũng chẳng khác gì Thịnh. Sống ở vùng quê nghèo thuộc huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa. Duy và Thơm là cặp đôi nổi tiếng làm làm chịu khó. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của họ thời gian đầu cũng gặp nhiều khó khăn bởi mẹ Duy không hài lòng.

Đi xem bói bà nghe thày lại phán Duy lấy Thơm không hợp dù cô là người ngoan hiền, đảm đang. Duy sẽ không bao giờ phát tài được mà chỉ sống trong nghèo nàn mãi. Đó là lý do bà phản đối. Song, con trai bà một mực yêu Thơm và muốn lấy Thơm làm vợ nên bà đành nhượng bộ.

Bố mẹ Duy mong chờ đứa cháu ra đời cho vui cửa vui nhà, nhưng gần một năm rồi Thơm vẫn không có tín hiệu gì. Bà bắt đầu kéo con dâu đi hết cửa này đến cửa khác để cầu cúng. Đền nào thiêng là bà tìm đến, xa đến mấy bà cũng lặn lội đi. Nhưng rồi thời gian vẫn cứ trôi qua nhưng sự may mắn gia đình bà mong ngóng vẫn không thấy đâu.

Mấy lần hai vợ chồng đề nghị ra Hà Nội khám nhưng bà cứ gạt phắt đi. Bà tuyên bố sẽ tìm cho thầy lang giỏi. Nghe nói ở Hà có cô chuyên bốc thuốc chữa vô sinh nổi tiếng, bà lại kéo con dâu lặn lội sang đó. Uống tới hàng bao tải thuốc của cô này cái bụng của con dâu bà vẫn thế. Chưa có hiệu quả bà lại vào tận Nghệ An gặp một thầy lang khác xin thuốc, nhưng mấy tháng sau vẫn không thấy tín hiệu gì.

Nhân dịp bà đi cầu ở tận Bắc Ninh, Duy cũng đưa vợ ra Hà Nội thăm khám. Anh không có ý định khám vì theo mẹ và bản thân anh việc sinh đẻ nếu có vấn đề gì chẳng qua là do phụ nữ. Chỉ khi bác sĩ nói cần thăm khám cho anh, Duy mới miễn cưỡng vào làm các xét nghiệm. Kết quả thăm khám từ Thơm cho thấy cô không hề có vấn đề gì, nhưng Duy thì có. Duy do viêm tinh hoàn lâu ngày không chữa trị nên cả hai tinh hoàn đều đã mất chức năng sản xuất tinh trùng. Điều này đồng nghĩa với việc anh không thể có con.

Buồn bã và đau đớn, nhất là khi gia đình vẫn cứ mặc định là do vợ anh. Cũng vì sự mặc định ấy mà đã bao lần Thơm bị mẹ anh nhiếc móc. Còn anh cũng bị bà trách cứ vì tội không nghe lời bà lấy Thơm, đôi lần bà còn gợi ý chuyện bỏ Thơm lấy một cô vợ khác.

Bác sĩ đã đề cập đến chuyện thụ tinh nhân tạo, nhưng mức phí lớn quá thật khó để gia đình anh có thể lo nổi. Hơn nữa nếu biết chuyện này mẹ anh sẽ nghĩ sao bởi bà vốn là người có tính sĩ diện và chuyện cậu con trai duy nhất mất khả năng sinh sản sẽ là một cú sốc lớn đối với bà.

Suy nghĩ nhiều hôm đã khiến Duy có một quyết định quan trọng: Anh sẽ ly dị Thơm để cô đến với một người đàn ông khác. Anh không muốn vì mình mà Thơm phải hi sinh, phải mất đi cái quyền làm mẹ.

Khi bày tỏ ý định này với Thơm, Thơm đã kiên quyết gạt đi, cô nguyện gắn bó trọn đời với anh. Cô đề nghị hai người sẽ cố gắng làm lụng và tích góp để có thể làm thụ tinh nhân tạo. Nhưng đến bao giờ? Duy tự hỏi ? Hơn nữa tích góp được thì tuổi Thơm cũng đã khá cao. Bác sĩ đã khuyên nếu muốn làm thụ tinh nhân tạo nên làm sớm vì tuổi càng cao thì xác suất thành công càng nhỏ. Thật khó có giải pháp cho trường hợp của vợ chồng anh.

Đọc ở đâu đó thấy có trường hợp người vợ đi xin con để luôn được gắn bó với người mình yêu. Anh dè dặt đề nghị với vợ. Anh phân tích cho cô thấy những khó khăn của hai vợ chồng, cũng như niềm mong đợi có con của anh. Vì niềm mong đợi ấy, anh sẽ hạnh phúc khi đó là con của vợ mình và điều quan trọng là anh sẽ luôn coi nó như đứa con do hai người kết hợp tạo thành. Đây là bí mật chỉ có hai vợ chồng biết và nó tốt hơn rất nhiều giải pháp nhận con nuôi.

Họ đã có một kế hoạch thật hoàn hảo là đi thăm người bạn của anh ở tỉnh bên, một người anh duyệt là được nhất trong đám bạn bè, lại có hai đứa con cũng khá xinh xắn và thông minh. Buổi tối anh sẽ rủ ông bạn đi chơi, chuốc rượu cho ngà ngà và rủ vào nhà nghỉ nơi vợ anh đã chờ sẵn. Anh vào trước làm như là mình vừa giải khuây xong và kéo anh bạn vào sau. Thật vui vì một tháng sau mẹ Duy đã đi làm lễ tạ ơn tại một số đền chùa linh thiêng vì phù hộ cho gia đình bà có tin mừng, cái tin họ đã mong mỏi trong nhiều năm nay.

Những trường hợp cho vợ kiếm con là không nhiều, song không phải không có và hai trường hợp trên là những ví dụ điển hình. Để đưa đến một quyết định như vậy, người chồng đã phải trải qua một quá trình đấu tranh tâm lý quyết liệt. Và cuối cùng tình yêu, sự hy sinh và lòng cao thượng đã chiến thắng.

Tuy nhiên, cuộc sống gia đình của họ chỉ có thể hạnh phúc nếu người đàn ông luôn giữ được những đức tính cao quý ấy. Nếu không, họ sẽ bị hình ảnh vợ mình trong vòng tay người khác ám ảnh và điều đó nhắc họ nhớ rằng đứa con kia không là con họ.

Để khắc phục điều này, người đàn ông không nên đồng nhất giữa việc anh ta thuyết phục vợ xin con với việc vợ ngoại tình. Xác định rõ động cơ hành động của người vợ được thúc đẩy bởi chính niềm mong đợi của cả hai vợ chồng mới khiến cho người đàn ông nhìn nhận vấn đề một cách thấu đáo hơn.

Trên cơ sở ấy, người chồng mới toàn tâm toàn ý yêu thương vợ con. Chỉ có tình yêu thương hoàn toàn, trọn vẹn mới là sợi dây bền chặt nối kết gia đình của họ.

Theo Chi Anh

Không có nhận xét nào: